Kagome - đây ko hẳn là cái tên tôi thích.........thế nhưng, sao tôi cứ muốn gọi, gọi mãi. Kagome, Kagome có nghe thấy ko? -Ghét Kagome??? -Ko! tôi ko ghét Nhưng tôi giận. Giận Kagome sao phải cam chịu? Giận Kagome sao ko biết đấu tranh, ko biết giành lấy? -Và rồi, tôi muốn hỏi: Kagome thấy sao khi mình chỉ là một cái bóng? Kagome nghĩ gì khi người ta ra đi? Kagome sẽ như thế nào khi phải đón nhận một tình yêu ko trọn vẹn? Rốt cuộc thì Kagome muốn gì? Cần gì? Và có được gì? ........................................... -Ka đã đau khổ. Lòng Kagome như bị ngàn mũi kim xuyên thấu. Những lúc đó, trái tim nhỏ bé như có ai đó thắt lại, bóp nghẹn mọi sự bao dung. ........................................... Thế nhưng tình yêu của Kagome... và Kagome hiểu: Trong mọi trường hợp, Kagome vẫn chỉ là người đến sau. Tình yêu là một thứ tình cảm thiêng liêng ko dễ có và càng khó hơn khi phải cố quên. Vì thế, Kagome biết rằng tình yêu của người đó ko dành hết cho Kagome là có nguyên nhân. Kagome hiểu, hiểu rõ điều đó. Thế nên Kagome chấp nhận. Ka đã để cho người ta ra đi. ........................................... -Thế sao ko về nhà luôn? Quên quách đi cái tên ấy? Quên luôn cả việc thu thập ngọc tứ hồn? -Vì Kagome yêu. Kagome muốn người ta hạnh phúc. -Thế sao lại giận? -Cũng vì yêu. Yêu là sự ích kỉ, là dối trá. Nó tồn tại sâu thẳm trong tâm hồn - là góc tối của mỗi con người. Kagome luôn muốn chỉ mình mình là người ngự trái tim người ta. Đúng! Kagome đang ích kỉ đấy......................Nhưng yêu cũng là sự hi sinh..... Chính vì thế mà tôi yêu Kagome. Tôi yêu sự chân thật về cảm xúc, về tâm trạng của một cô nữ sinh yếu đuối và vì "Kagome là Kagome với một tâm hồn và trái tim riêng biệt"..
hay lắm nhưng chưa bằng mấy bài "KIKYOU- NỤ CƯỜI CŨA TUYẾT" vs bài ghì nữa quên tên cha nó rồi =))))))))) nhưng mà cũng viết về kikyou trong rum này nè @@ văn hay cực
* Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự. * Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn. * Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề. Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.