Tiêu đề: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Tiêu đề: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Part I
"Kikyou nee_san!"
"Tiểu thư đừng gọi tôi như thế, tôi đã không còn là chị cô"
"Được, pháp sư Kikyou! Tại sao chị lại làm thế?" "Tôi có con đường của riêng mình"
"Chị muốn em đính hôn với người mà em chưa hề biết mặt sao?" "Tôi không còn liên quan đến những gì thuộc về hoàng tộc, xin tiểu thư đừng làm phiền tôi" Kikyou! Chị là người ích kỷ, sao chị không chịu hiểu cho tôi?" Kagome chạy vụt ra khỏi ngôi đền, Kikyou đứng nhìn theo
"Ta xin lỗi...Kagome yêu quý của ta, em gái yêu của ta..."
Hôm nay trời mưa, một không khí đủ ảm đạm cho 1 lễ tang. Đoàn người đứng trong mưa trước cửa ngôi đền, Kagome trong bộ trang phục đen của tang lễ, cô úp mặt lên chiếc lồng khung kính có 1 người nằm phía trong...và khóc...
"Kikyou! Kikyou! Kikyou nee_san! Kikyou"
Cô biết rằng cho dù có gọi nhiều như thế, cũng không thể làm đôi mắt người chị sinh đôi của mình mở ra được. Nhưng cô không thể không gọi.
Chiếc quan tài khung kính ấy, được gọi là "chiếc lồng Kikyou". Và chỗ của Kikyou là chiếc quan tài trong suốt. Thân xác còn nguyên vẹn, nhưng con người thì đã chết. Xung quanh chiếc quan tài là những đóa hoa Cát Cánh màu tím...hệt như Kikyou.
Kagome trong phút chốc quên hết những điều Kikyou đã trốn tránh và để lại cho mình. Cô chỉ còn biết khóc cho chị, người chị sinh đôi duy nhất của mình trên đời này.
"Chị ơi...đừng khóc..." Người em trai nhỏ níu vạt áo Kagome
Cô quỳ xuống, ôm chặt nó
"Chị Kikyou...mãi mãi không trở về rồi...em phải làm 1 người thật mạnh mẽ...em không được chết...chị không muốn mất thêm em...Souta..."
Kagome nhìn những đóa hoa Cát Cánh tím và những hạt mưa đang lướt trên hoa và trên má cô. Nhìn đôi mắt khép lại của Kikyou, cô càng khóc nhiều hơn và buồn hơn nữa
Người xuất hiện sau đó...là 1 vị khách không mời từ Edo
"Kikyou...tuy cô như thế này...nhưng vẫn là cô! Vẫn xinh đẹp như thuở nào. Và vì cô...tôi..." Người đó đặt những bông hoa Diên Vỹ lên quan tài, ngắm nhìn 1 hồi rồi ra đi...
1 tháng sau
"Không được! Cha!"
"Kagome!" "Kikyou nee_san mới qua đời chỉ có 1 tháng, cha đã bắt con thành hôn là sao?"
"Tha lỗi cho cha...Kagome....! Nhưng...."
"Con hiểu rồi..." Kagome chạy đi. Cô không biết nên chạy về đâu...hoàn toàn không....nhưng....
"Kikyou! Em phải làm sao đây! Chính chị đã để lại cho em cái cuộc hôn nhân này mà" Kagome áp mặt xuống chân quan tài của Kikyou và khóc
Rồi cô ngưng lại...cô suy ngẫm...nhớ về nguyên nhân khiến Kikyou mất đi
"Phải rồi...ta không có quyền hận chị...chị chỉ là người làm vật hy sinh cho sự bình yên của nơi này...chị làm tất cả...còn ta..."
Gió thổi xào xạc, thời gian như ngừng trôi...
"Xin lỗi chị...! Em cũng sẽ làm 1 cái gì đó cho nơi này, em không yếu đuối nữa đâu. Chị tin em đi" Kagome đưa tay lau nước mắt, cô nói 1 cách cương quyết.
Bước đi...cô đang đi về tòa thành của mình, chờ đợi....đợi ngày mình có thể làm điều gì đó để mang lại sự bình yên cho quên hương của mình...
"Kagome tiểu thư! Sao dạo này cô tươi tắn hẳn lên thế?"
"Ta đâu thể nào ủ rũ mãi được! Ta muốn làm 1 cái gì đó cho quê hương như Kikyou nee_san vậy. Và nó sắp đến rồi, cho dù có như thế nào, ta vẫn..." Kagome cười nhẹ
Kagome có vẻ giờ đã trở nên yêu đời hơn, có lẽ là nhờ Kikyou....
"Kagome tiểu thư, ngồi yên để tôi sửa soạn cho người nào" Sango lúng túng vì Kagome cứ mãi chơi với con mèo.
"Ta xin lỗi! Vì con mèo này dễ thương quá! Ta đặt tên cho nó là Kikyou"
Kagome vuốt trán con mèo. Cô rất quý nó, vì đó là...con mèo của Kikyou
"Sắp trễ giờ khởi hành mà cô chưa sửa soạn xong đấy Kagome tiểu thư" Sango bắt đầu bực mình
"Ta xin lỗi. Lần này ta sẽ ngồi yên" Kagome mỉm cười tinh nghịch
"Chuẩn bị đi thôi Kagome tiểu thư" "Khoan, ta phải đến 1 nơi trước cái đã"
Cô mặt bộ quần áo đưa dâu, chạy vào ngôi đền, tay ẵm con mèo.
Cô đến gần "chiếc lồng Kikyou", đặt tay lên nó "Chị có thấy không? Em sắp đền đáp chị và quê hương yêu dấu đây. Chị hãy yên tâm nhé, em không hận chị nữa đâu! Con mèo này, em xin phép chị cho em đem theo. Vì chỉ có nó là vật duy nhất chị để lại"
Kagome nở 1 nụ cười, ôm chặt con mèo trắng, quay đi. Sau "chiếc lồng Kikyou"...những bông hoa tươi tắn như nụ cười của Kikyou đang hé môi với bước đi nhẹ nhàng thanh thản của cô em gái
************************************
Lễ cưới của 2 dòng họ lớn, giàu mạnh là 1 sự kiện đáng mừng của 2 bên thần dân cả 2 vùng lãnh địa.
Kagome ngồi trên chiếc kiệu rước cô dâu, tay ôm con mèo. Trong lòng, nửa vui mừng, nửa như muốn phát khóc. Cô sắp làm 1 điều cho thần dân của mình, nhưng đồng thời điều đó cũng làm lỡ mất hạnh phúc cả đời của cô. Cô thật sự không thể nào chọn lựa giữa 2 điều đó.
Nhưng 1 điều làm cô có thể chọn được, là người chị của mình - Kikyou
p/s thích thỳ cmt post típ tập 2 nha heheheh chứ post cùng lúc hông ai đọc quê chết p/ss :cái này là nguồn sưu tầm cho nên có kiện tụng gì thỳ không giải quyết nhá
Tiêu đề: Re: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Tiêu đề: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Part II
Kagome ngồi trên kiệu, tấm khăn trùm cô dâu vẫn ở yên vị trí của nó. Cô có thể nghe được tiếng người dân reo hò cùng những lời chúc tụng. Mặc dù rằng chưa biết mặt người mình sẽ kết hôn như thế nào, nhưng trong lòng cô lại nửa vui nửa buồn.
"Thưa Kagome tiểu thư, đến nơi rồi ạ" Sango vén tấm rèm lên, đưa tay dìu Kagome bước ra
Con mèo nhảy ngay lên vai Sango
Trong những lúc diễn ra nghi lễ, tấm khăn trùm màu trắng đã không cho cô thấy mặt người hôn phu của mình. Cô chỉ cầu mong cho đó không phải là 1 ông lão. Đến nghi thức thề ước. Có lẽ nó quá khó đối với cô, nhưng thôi thì...liều luôn vậy
"Tôi hứa, mãi mãi yêu thương chồng mình suốt đời, mọi đắng cay, khó khăn sẽ cùng nhau vượt qua"
Kagome thề ước mà cảm thấy...lạnh cả sống lưng
"Tôi thề sẽ bảo vệ cô gái này, dù cho năm tháng có trôi đi bao nhiêu, tôi cũng sẽ giữ mãi lòng mình như thế"
Nghe qua giọng nói, Kagome đã yên tâm vì người đó ít ra không phải là 1 ông lão. Có vẻ chỉ bằng tuổi cô thôi Kagome ngồi trong phòng tân hôn, chiếc khăn trùm vẫn ở vị trí của nó. Cô ngồi chờ đợi. Tay vẫn ôm con mèo.
Có tiếng chân người đang đi về phía phòng...hình như là anh ta
Cửa mở ra, rồi khép lại, anh ta nói
"Tân hôn mà đem mèo vào hả?"
"Thì sao chứ? Đây là kỷ vật của chị tôi mà" Kagome đáp
"Thôi thôi, sao cũng được! Nhưng cô đừng có yêu tui à"
"Cái gì?? Anh nghĩ tôi là ai mà..."
Kagome tức mình giở cả cái khăn trùm ra, định nói nhưng....
"Ôi trời ơi...là anh à???"
Anh ta quay mặt lại "Sao lại là cô??"
--------------hồi tưởng----------------------
"Chết tiệt, tên kia, đứng lại" Cả đoàn người rượt theo có 1 người
"Kagome tiểu thư, phía đó ồn ào quá"
"Chuyện gì vậy nhỉ?" "Hình như là họ bắt ai đó"
Tò mò, Kagome tiến lại gần xem sao "Kagome tiểu thư,..." "Đừng lo, ta chỉ xem thử thôi mà" Kagome mỉm cười
Lách cách...
1 vật trang sức đeo cổ rơi ngay dưới chân cô, cô cúi xuống nhặt nó lên. Một vị công tử chạy đến
"Xin lỗi! Vật đó là của tôi đấy"
"Vậy trả cho anh" Kagome đưa ra Anh ta cầm lấy "Cảm ơn tiểu thư"
Bỗng có cục đá đâu đó dưới chân....
vấp ....
kiss.....
Im lặng....
Nụ hôn đầu đời ...
Chát
"Tránh ra, đồ háo sắc"
1 vị công tử nổi tiếng lịch lãm bị tát giữa phố xá người đông
------------------hồi tưởng đã xong-------------------
"Ơ...à....chúng ta có duyên gặp đấy nhỉ? Công tử InuYasha?" Kagome mỉm cười đầy lo lắng
"Ừ...phải. Đúng là có duyên thật" InuYasha đáp lại cái nhìn thật đáng sợ
Cả hai cùng 1 ý nghĩ
"Đúng là [b style="color: rgb(58, 58, 58); font-family: arial; font-size: 12px; background-color: rgb(246, 248, 248);"]oan gia ngõ hẹp[/b]""Cô nương, làm ơn dậy đi! Cô mà không dậy là tôi cho cái nùi giẻ lên mặt bây giờ"
"Hửm??Sáng rồi hả? Anh gọi tôi à?.......Oái" Kagome ngớ người
"Sao thế?"
ùynh rầm bịch bốp
Chăn gối bay tùm lum trong phòng, chúng chỉ bay về hướng có InuYasha
"Ngừng...Ngừng lại ngay...! Cô...quăng tùm lum vậy...lát nữa....người hầu đến dọn phòng...lỡ như bị hiểu lầm thì sao??" InuYasha vừa nói vừa lo né những vật thế bay không xác định ấy
Cuối cùng Kagome cũng chịu ngưng.
"Tại sao tôi lại nằm ở đây?" Đã giao trước là cô ngủ trên giường, còn hắn nằm dưới sàn
"Ai mà biết! Có khi cô ngủ mơ thấy đánh ai rồi lăn xuống đây thì có"
"Không thể nào!!!!!Vậy là tôi đã ngủ cùng với 1 tên lạ mặt sao???"
"Cho cô nói lại đó! Cô đã kết hôn với tôi mà nói tôi là người lạ à?"
"Không không không không không không!!!!!!!!!!!"
"Đừng có hét nhiều từ "không" kiểu đó! Yên lặng giùm đi" InuYasha bịt chặt lỗ tai
Sau một hồi thì cũng kết thúc....
"Cô thay quần áo đi, sau đó thì tiến hành nghi thức cuối cùng" InuYasha khoác chiếc áo đỏ vào bộ yutaka ngủ
"Vâng! Tôi nhớ rồi" Kagome cũng đứng lên
InuYasha bước ra cửa, vừa mở ra....
RẦM
1 đám từ ngoài cửa té nhào vào. InuYasha cau mày. Đám hầu thì lúng túng
"Chào buổi sáng! Công tử InuYasha" Ai cũng cố gắng mỉm cười
"Các ngươi rình mò gì ở đây?"
"A...ờ..."
"Bộ đáng nghe lén lắm hả???Cút xéo!!" InuYasha đạp cả lũ ra ngoài. Sau đó thì...tưởng tượng được không? Kim Tự Tháp! Cả đám lính và người hầu nằm chồng lên nhau <có 10 người chứ mấy> "Con xin chào cha mẹ buổi sáng" Kagome mặc bộ kimono hồng, khoác ngoài những lớp áo xanh lá cây từ đậm đến nhạt. Cô luôn mệt mỏi với những lớp áo nặng và nhiều ấy <tổng cộng bây giờ cô mặc 7 lớp áo>
1 người phụ nữ ngồi phía bên trái ông InuTaishou có mái tóc trắng và đôi mắt hổ phách rất đẹp, bà nói
"Ôi chao, InuYasha...con thử nghĩ xem, khi nào anh trai con mới có được 1 người vợ xinh đẹp như tiểu thư Kagome đây?"
InuYasha cười "Mẹ à, ai bảo anh cả kén chọn làm chi! Cả tá tiểu thư theo thế kia mà gạt ra hết"
Kagome nghĩ đó là mẹ anh ta, nhưng...
"InuYasha. Con đừng nói anh con như thế. Đã biết tính anh vậy rồi thì tại sao lại trách chứ"
"Con biết rồi thưa mẹ"
Kagome mới chợt nhận ra, người phụ nữ tóc đen ngồi bên phải mới chính là mẹ InuYasha
"Mọi người có bị lạc đề không? Chuyển sang nói ta khi nào vậy?" 1 giọng nói lạnh lẽo ngoài cửa vọng vào. Mọi người đều mỉm cười khi người đó đến. Mẹ InuYasha nói
"Chúng ta chỉ đang khen vợ em con thôi, và đồng thời cũng thật lo lắng vì con đấy" Bà mỉm cười
Anh ta lặng lẽ ngồi vào chỗ của mình, nói
"Sự tự do của ta, không cần ai chen vào" Một câu nói lạnh đến ghê rợn. Kagome thấy hơi sợ anh ta, dù anh ta có gương mặt vô cùng đẹp trai và sắc sảo
Hình như ai cũng quen với tính cách này nên đều mỉm cười 1 cách rất vui vẻ. Người phụ nữ tóc trắng nói "Không ai xen vào việc riêng của ngươi cả, nhưng ngươi vẫn im hơi lặng tiếng mãi nên buộc lòng những người già cả này phải nói thôi"
Ông InuTaishou vừa cười vừa nói "Con thật là khá tệ. Đến giờ này vẫn phòng không! Con nên biết con bao nhiêu tuổi chứ"
Mọi người, ngay cả lính canh đều nở nụ cười vui vẻ "20 thưa cha! Và con không cảm thấy trống vắng chút nào khi không lập gia đình" Anh ta vẫn không đổi giọng
Kagome chớp mắt. Điều này có gì mà mọi người lại cười? Bỗng...
"Suminasai! Em đến trễ! Mọi người đến lâu chưa?" Một cô gái chừng 13,14 tuổi chạy vào
"Chưa lâu đâu! Mọi người vẫn đang chờ con!" Mẹ InuYasha cười nhẹ Nghi thức cuối đã xong, đến lượt Kagome phải lau dọn điện thờ của nhà InuTaishou. Vừa bước vào cô đã phát hoảng, nó lộng lẫy và rộng hơn gấp 10 lần điện thờ của nhà Higurashi.
Cô không biết nếu lau dọn thì mất bao lâu mới xong. Nhưng chắc là không lâu như cô nghĩ. Kagome cắm cúi lau thềm điện, bỗng nghe có tiếng họp bàn bên cạnh. Hình như là giọng của mẹ Sesshoumaru-phu nhân Larika
"Tên Naraku đó lại muốn gây sự nữa sao? Thua 1 lần dưới tay pháp sư Kikyou vẫn chưa tởn à?"
"Thưa phu nhân! Lần đó tiểu thư Kikyou đã hủy pháo đài ở Edo, đồng nghĩa với việc đã phá hủy toàn bộ hệ thống phòng thủ của dòng họ Ogumino"
"Nhưng 1 điều là cô ấy đã chết rồi! Và bây giờ hắn đang tìm cách trả thù"
"Nghe đâu người giết cô ấy chính là Naraku"
Kagome nghe tất cả...đến cô cũng chỉ biết Kikyou chết vì đất nước chứ không hiểu lý do...bây giờ thì...
Cô nắm chặt chiếc khăn lau nhà, run tay...
"Tên Naraku khốn! Ta thề...sẽ giết ngươi! Chị Kikyou...."
"Ani_chan! Anh đi đâu thế?" Cô bé hồn nhiên gọi Sesshoumaru khi thấy anh đang chuẩn bị ngựa
"Shishikai! Anh đi ra ngoài" "Ani_chan cứ thích ra ngoài thành chi vậy? Không phải đang theo dõi 1 cô gái eta nào chứ"
"Ta không hứng thú gì nơi đó!" Nói rồi Sesshoumaru phóng ngựa lao đi.
"Ani_chan nhớ nhé, không cho em theo!" Shishikai nói
Kagome đi tới, Shishikai vồn vã "A, chào chị"
"Anh ta đi đâu vậy?" Kagome vừa cầm cây chổi vừa nói
"Chẳng biết nữa! Anh ấy có hứng ra ngoài thế đấy! Không biết đi đâu nữa! Ai mà theo nổi"
--------------------------
Part III
Kagome mệt phờ với công việc hôm qua, cô càng nhìn InuYasha, càng cảm thấy...hận "InuYasha đâu? Sáng giờ không thấy hắn"
"Công tử đã đi từ sáng tìm thiếu chủ Sesshoumaru rồi ạ" 1 cung nữ trả lời
"Ủa? Anh Sesshoumaru đi từ hôm qua mà, sau anh ta biết mà tìm?"
"Chúng thần không biết. Chỉ thấy mỗi lần như vậy, họ đều trở về cùng thôi"
Kagome khẽ gật đầu. Thật không hiểu nổi cái gia đình này.
"Cô dám nói ta kiêu ngạo à? Izayoi?" giọng của phu nhân Larika
"Tôi không hề nói vậy! Tôi chỉ nói cô hơi phô trương thôi"
"Cô nói thế là ý gì? Cô chỉ là 1 thôn nữ nghèo mà thôi"
"Thì sao hả? Tôi tuy là người thường nhưng còn hơn cô, công chúa gì mà kiêu căng quá"
Thế là 2 vị phu nhân này nhào vào úynh nhau....
"Cô tưởng cô có gì hay hả??" "Còn cô, cô hơn tôi cái điểm nào??"
Kagome đứng hết nổi, cảnh tượng gì mà ớn dữ vậy?
Tự nhiên ông InuTaishou ra can <đồ ngốc>
"Hai người đừng cãi nhau như thế nữa được không? Coi như là vì ta..." Ông nói 1 giọng cầu khẩn
Hai vị mỉm cười nhìn nhau, sau đó bước tới gần ông...hít 1 hơi thật sâu...
"NGÀI TRÁNH RA 1 BÊN NẾU KHÔNG MUỐN BỊ TẢ TƠI NHƯ CÁI NÙI LAU"
Rồi cả hai chuyển mục tiêu sang...InuTaishou. Nhìn ông thật thảm thương...than ôi khổ thân...ai bảo 2 vợ làm gì...
"Mẹ ơi! Mọi người đến nếm thử Sakimi con mới làm nè" Shishikai gọi từ 1 chiếc bàn ngoài vườn. Hai vị phu nhân ngừng ngay
"A, tạm ngừng nhé! Món Shishikai làm ngon lắm đó"
Ông InuTaishou tả tơi hỏi "Sao...hết cãi nhau rồi?"
"Dẹp đi! Cái này quan trọng hơn, con gái chúng tôi là nhất" Hai người khoác tay nhau
Kagome vịn cánh cửa...cô không hiểu gì hết. Cái gia đình gì mà kỳ cục "Kagome! Con có thấy Sesshoumaru đâu không?" Phu nhân Izayoi hỏi
"Anh ấy và InuYasha ra ngoài chưa về ạ"
"Hai cái tên nhóc này...! Đi đâu thế không biết"
"Dạ nhưng mà...có chuyện gì thế ạ?" Kagome ngập ngừng
"Phải rồi! Con cũng nên đến..."
"Đến?"
"Kagome cũng đến hả?" Phu nhân Larika nhìn thấy Kagome đã hỏi "Tôi nghĩ con bé cũng là thành viên trong gia đình, cho nó biết cũng không sao, chị Larika à"
"Thì ta có nói gì đâu, chỉ hỏi thôi mà"
Kagome nhẹ nhàng ngồi xuống. Ông InuTaishou nói "Con nghĩ thế nào nếu chúng ta bảo Sesshoumaru lấy vợ?"
"Dạ?" Kagome ngạc nhiên. Cô chưa giao tiếp nhiều với anh ta, chưa hề biết anh ta là người thế nào qua ánh mắt trống rỗng, vậy mà...
"Ta nghĩ, cái tuổi 20 của nó thì cần lập gia đình từ lâu rồi, vậy mà..."
"Nhưng con nghĩ...anh ấy vẫn chưa chọn được người vừa ý. Có thể đã quá khắc khe chăng?" Kagome không biết mình vừa nói gì.
Phu nhân Larika săm soi mái tóc của mình "Con không biết rồi! Chúng ta không hề cấm cản nó chọn ai. Không phân biệt đẳng cấp nào. Nhưng mãi đến giờ vẫn không có ai"
Kagome chợt hiểu , hóa ra cả 3 người đều lo cho Sesshoumaru
"Anh ấy thật sự...kén chọn thế sao?" Kagome nói thầm.
Sau 1 cái thở dài, ông nói "Thôi được rồi! Cứ nói với nó, rồi tự nó làm sao thì làm."
Phu nhân Izayoi nắm tay áo ông "Nhưng thưa ngài! Còn người thừa kế...Sesshoumaru không..."
"Nàng đừng lo! Tuy người kế vị ta là Sesshoumaru, nếu nó không có vợ thì con của InuYasha sau này cũng có thể thay thế"
Kagome giật mình, sau đó đỏ bừng mặt...
"Phải rồi! Dù sao cũng là trong nhà ta chứ có phải ai xa lạ" Phu nhân Larika cười
Kagome lo lắng "Chết! Mình với anh ta chỉ là phu thê trên danh nghĩa thôi mà! Làm sao mà..."
"Ủa? Kagome! Con lẩm bẩm gì thế?"
"A...không...không có gì ạ"
Trong lúc đó...
"Anh đến đây làm gì?"
"Ngươi không muốn thì về đi! Ta cũng không hề muốn đến cái nơi khỉ gió này"
"Không muốn?? Vậy anh đến cái kỹ viện này nghe hát chi vậy?"
"Im đi! Ta có lý do" Nói 1 câu nhẹ nhàng mà lạnh ghê người
"Thôi được! Tôi cũng không hỏi nữa" InuYasha đã im lặng
Những nơi như thế này...toàn những trò ca hát đàn nhạc và kỹ nữ. InuYasha rất khó chịu, nhưng cậu ta cũng mau chóng hiểu ra Sesshoumaru cũng chẳng dễ chịu gì mấy.
Ngồi 1 hồi, InuYasha bực quá, quay sang hỏi "Này! Dù sao anh cũng nên cho tôi biết mục đích đến đây chứ"
Sesshoumaru không nói gì, InuYasha càng tức hơn.
"Thưa Sesshoumaru_sama! Ngài dùng chút gì chứ?" Một cô gái cầm bình rượu sake đến gần Chỉ thấy Sesshoumaru khẽ gật đầu. Cô gái mỉm cười, nhẹ nhàng rót rượu.
InuYasha chỉ thắc mắc đôi chút, nhưng cũng hiểu ra "Hiểu rồi! Chỉ 1 phút tiêu khiển và muốn đền ơn thôi sao ông anh? Làm tôi tưởng..."
Lát sau, InuYasha hỏi "Cô gái kia, cô tên gì?"
Cô gái khẽ cúi đầu "Thưa công tử, thiếp là Sara"
"Kagome, em xem này"
"Wa...Dễ thương quá! Con mèo trắng" "Nó là quà sinh nhật của ta đấy! Và nó cũng sẽ là bạn em" "Thật không?"
"Tất nhiên rồi, em gái sinh đôi đáng yêu của ta"
"Kikyou nee_san! Em thích chị nhất" "Nghẹt thở quá"
Những ký ức đã không còn nữa. Tất cả...tan biến... Đôi mắt thất thần trong căn phòng tối "Kikyou..." Thứ nước cay cay từ mắt tràn ra... Bàn tay nắm chặt vạt áo, ôm con mèo trắng. Khẽ cúi xuống, cắn môi chịu đựng
"Naraku...ta không...tha cho ngươi...ta sẽ bắt ngươi đền mạng cho Kikyou..."
"Sesshoumaru_sama! Ngài đang chờ đợi điều gì à?" Sara hỏi.
"Không"
"Thế thì tại sao? Ngài vẫn đến đây?"
"Người chủ quán không có quyền hỏi khách những điều đó"
"Thần thiếp mạo phạm! Xin ngài tha tội"
Cánh hoa rơi trong đêm. Đêm sâu lạnh "Ngươi chưa bao giờ dám đến gần ta quá 3 bước thì phải"
"Vâng! Thiếp không dám."
"Ai cũng sợ ta sao?"
"Vâng! Thiếp không dám đến gần ngài! Thiếp cũng như bao người khác, chỉ có thể ngắm ngài từ xa. Chạm vào ngài thì chính thiếp cũng bị tổn thương"
Sesshoumaru khẽ nhếch môi. Có vẻ ngài muốn bật cười. "Ngươi có thể ra ngoài"
"Thiếp xin lui"
Cánh cửa vừa khép lại, InuYasha từ bức rèm phía sau bước ra
"Anh đến đây vì cô ta à?"
"Không hẳn thế. Ngươi nghe cô ta nói gì chưa?"
"Tôi nghe. Lại thêm 1 người vì cái vẻ bề ngoài nữa sao?"
"Ngươi có định về không?"
"Có. Nhưng anh vẫn đến đây gặp cô ta nữa à?"
"Vớ vẩn! Đến thì có đến, nhưng cô gái này...thì không"
Bước lên ngựa, InuYasha hỏi "Anh chờ đợi để dứt bỏ?"
"Có thể"
Hai người phóng ngựa lao nhanh trong đêm tối... Mái tóc bạc dài và cặp mắt hổ phách bay theo gió trong màn đêm lạnh... Kagome đang nằm trên giường, bỗng nghe có tiếng ồn từ đại sảnh
"Các con đi đâu mới về đó? Lại về trong đêm hôm khuya khoắc thế này" Phu nhân Larika nói với vẻ không vui gì mấy
Sesshoumaru nhảy xuống ngựa, InuYasha cũng vậy.
"Có mục đích của riêng mình! Không cần mẹ quan tâm" Giọng lạnh lùng
"Kìa Sesshoumaru...mẹ con lo lắm đó" Phu nhân Izayoi lên tiếng
Im lặng...
"Mẹ ơi! Chúng con không sao đâu. Chỉ ra ngoài hóng gió thôi" InuYasha như muốn kéo cả 4 ra khỏi sự yên lặng căn thẳng này
"Hay nhỉ, hóng gió mà 2 ngày liền à?" Phu nhân Larika bực tức
"Thôi,mọi người! Dù sao cũng về rồi." Shishikai nói
4 người quay mặt về các hướng khác nhau, rồi mỗi người mỗi hướng
InuYasha mở cửa phòng. Cậu ta trông thấy Kagome đang ngồi trên giường
"Chưa ngủ à?"
"Ồn ào vậy mà ngủ gì nổi. Tôi không đợi anh đâu" Kagome tìm cách nói tránh
"Mặc cô! Không đợi thì thôi, làm gì cau có như nảy chuối khô thế" InuYasha hơi bực mình. Không đợi? Phải, không đợi nên tên ngốc này mới khùng lên nè
"Anh..."
"Tôi sao nào?"
"Thôi, bỏ qua! Nhưng có chuyện này..."
..... ..... .....
"Cái gì???" InuYasha hốt hoảng
"Tôi đang điên đầu với chuyện anh Sesshoumaru từ sáng giờ đây"
"Nhưng không sao đâu"
"Không là thế nào? Chẳng lẽ tôi phải sinh con cho anh à?"
"Không...ý tôi là Sesshoumaru kìa"
"Anh ta sao?"
"Tôi nghĩ có lẽ anh ta vẫn chưa chấm cô gái đó, nhưng tôi thấy là lạ"
"Lạ sao?"
"Cô cứ hỏi liên tục hoài vậy? Tôi làm sao biết đường trả lời?"
"Chứ chỉ có anh đi theo Sesshoumaru, không hỏi anh thì hỏi ai?"
"Hôm nay trời đẹp đấy" Kagome bước ra khỏi tấm rèm cửa InuYasha nằm dưới đất nói "Đẹp cái gì mà đẹp! Khó chịu quá"
"Đồ kỳ cục" Kagome lẩm bẩm
Bỗng nhiên, 1 âm thanh ngọt ngào, bình yên thổi đến. Là tiếng sáo...
"Nghe kìa InuYasha! Tiếng sáo đó phát ra từ khu vườn chỗ Sesshoumaru"
InuYasha bò ra cửa sổ với Kagome. Lắng nghe và cố nhìn xem ai là người tạo nên âm thanh tuyệt đẹp này
"Là...cô ta...! Cô gái eta đó..."
"Eta? Vậy là sao hả InuYasha?" Kagome hỏi
Sesshoumaru đã gọi Sara vào để thổi sáo. Tiếng sáo trong trẻo, tựa như muôn ngàn vì sao rơi.
Âm thanh đồng đều, hay hơn cả tiếng chim hót
Sara ngồi ở 1 góc vườn thổi sáo, còn Sesshoumaru ngồi trong hiên uống trà cho buổi sáng
"InuYasha, cô gái mà anh nói đây sao?"
"Đúng! Chính là người eta đó! Anh ta gọi kỹ nữ đến thổi sáo nghe à?"
Kagome nhìn cô gái, nghĩ "Đáng tiếc thật, cô gái xinh đẹp như thế mà phải làm eta. Không phải Sesshoumaru định chấm cô ta đấy chứ"
Thế là hương vị của buổi sáng đã kết thúc...
Sara đã làm xong lý do mình được gọi vào đây. Cô cúi đầu "Thiếp xin cáo từ! Sesshoumaru_sama"
Sesshoumaru đáp lại bằng 1 cái gật đầu, Sara mỉm cười.
Kagome cứ suy đi nghĩ lại trong phòng. Vò đầu bức tai
"Nếu anh ta lấy cô ấy thì mình sẽ an toàn. Nhưng mà cô gái đó là eta, và Sesshoumaru cũng chẳng có biểu hiện gì hết! Có lẽ không"
"Nghĩ gì vậy?"
"Á, InuYasha, anh làm tôi giật mình"
"Đầu tóc cô sao mà như vừa đánh nhau thế?"
"Đâu...đâu có" Kagome đỏ mặt
"Vậy mà nãy giờ có người ngồi tự hủy mình đấy"
Kagome sượng chín người, xấu hổ chết đi được
Kagome tự nhiên cảm thấy có cái gì đó lướt nhẹ trên tóc cô, cô quay lại...
"InuYasha? Anh làm gì thế?"
"Sao nào? Cô không thấy tóc tai mình đáng sợ lắm hả? Ngồi yên tôi chảy lại cho"
"Nhưng...thôi...để tôi tự chải" Kagome định cầm lấy cái lược, nhưng InuYasha đã nắm tay cô lại. "Mệt quá! Sửa soạn cho phu nhân của mình thì có gì là sai? Cô ngồi yên"
"Tôi không phải phu nhân của anh"
"Chứ người ta gọi cô là gì? Lão bà bà chắc!"
"InuYasha..."
Kagome đành thôi. Cô ngồi yên cho anh chải mớ tóc dài xõa ngang lưng của mình. Bàn tay thật khéo léo, nhẹ nhàng. Đường lược chậm rãi, mái tóc được vào nếp trở lại Cô thấy tim đập mạnh, tại sao anh ta chu đáo đến thế? Tại sao?
-----------------------
2 topic kia sẽ bị del nhé, có gì Chuột cứ post vô topic này, vì chỉ có 1 truyện mà post nhiều topic làm loãng rum.
Tiêu đề: Re: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Tiêu đề: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Part IV
"InuYasha, chuyện kia thế nào rồi?"
"Chuyện gì cơ?"
"Là anh Sesshoumaru đó! Rốt cuộc anh ấy có lấy vợ không?"
"Tôi không biết! Cô gái kia cũng không chắc lắm"
"Hừm! Có ai đó đang soi mói đời tư của ta đấy nhỉ" Giọng nói bất ngờ từ phía sau
"Oái! Anh...anh...chúng em đâu có nói gì" InuYasha giả ngây
"Đừng bao giờ tò mò như thế! Suốt đời này cũng không có chuyện ta và con bé eta đó..."
"Vâng vâng...hiểu rồi...và bây giờ...chúng em xin đi trước ạ" InuYasha nắm tay Kagome chuồn mất.
Sesshoumaru nhìn theo "Cái lũ ngốc này đang làm gì vậy?"
"Ani_chan thật là...cô gái đó cũng được quá đi chứ"
"Shishikai, em biết gì mà nói, cô ta là eta, là mama_san của 1 kỹ viện lớn nhất Kyushu này"
"Tóm lại anh lấy ai cũng được, nhưng người đó phải trên tuổi em cơ"
"Quá đơn giản! Em nghĩ mình lớn tuổi lắm hả? Chỉ là con nhóc 11 tuổi thôi" Sesshoumaru xoa đầu con bé <giống vò hơn>.
"Ani_chan đáng ghét! Cầu cho không ai ưa anh"
"Cảm ơn! Ta đang muốn thế đây"
"Grừ...cầu cho cá ăn anh đi"
Một cánh đồng đầy hoa, lãng nhách...í quên...lãng mạn "Ngươi thấy nơi này ra sao?"
"Thưa Sesshoumaru_sama! Hình như mọi người trong thành không tiếp đón những người như thần thiếp"
"Ngươi chỉ tưởng tượng thôi"
"Thiếp cũng mong vậy" Sara cười
Từ xa xa trong 1 bụi cây...có hai cái bóng đang nhìn
"Hay ho gì cái trò nghe lén này hả InuYasha" "Cô không muốn thì về đi"
"1 eta như thiếp, có đáng được ngài quan tâm không?"
"Không."
"Ngài lạnh lùng, độc đoán, mạnh mẽ và giống như mặt gương nước có thể soi thấu trái tim người"
"Ngươi nghĩ thế?"
"Vâng" Sara mỉm cười thật tươi
"Ta thì không" Vẫn là cái nhếch môi khẽ.
Sara vẫn không dám gần Sesshoumaru quá 3 bước. Cô nể sợ anh
"Thiếp hiểu"
'Cô thì hiểu cái gì?' Lời trong gió thoảng qua...
Vẻ đẹp của Sara vẫn không là gì so với bề ngoài anh đang có. Mỗi lần cô nhìn anh là lại mỉm cười. Cô yêu cái sắc đẹp đó. Sesshoumaru...cảm thấy nhẹ nhàng khi nghe tiếng sáo cao vút của cô...1 sự bình yên kì lạ... Hôm nay là 1 ngày đẹp trời, không khí trong lành, hoa cỏ xanh tươi...thật dễ chịu
"Sesshoumaru_sama! Ngài dùng chút trà nhé" Sara vui vẻ cầm bình trà lắc nhẹ rồi rót ra ly
Ngoài kia, những con bướm đang lượn vòng trong vườn thượng uyển. Sara đặt bình trà xuống, cầm cây sáo lên và lại thổi
Sesshoumaru nâng ly trà ngang mũi. Mùi vị của trà cộng với âm thanh ngọt ngào dịu êm...thật không còn gì bằng
Tiếng sáo vừa dứt, Sara mỉm cười, hỏi "Ngài cảm thấy dễ chịu chứ?"
"1 ít thôi"
Sara thở dài. Tiếng thở dài vì cái gì? Thất vọng ư?
"Thiếp biết...ngài không thích ai bám mãi theo ngài. Ngài không muốn bất cứ ai làm phiền sự cô độc của ngài"
"Đúng!"
Sara bất ngờ với câu trả lời lạnh tanh và không hề suy nghĩ ấy. Cô nghĩ ngài không cần bất cứ ai...Một kẻ đơn độc nguy hiểm
"Thiếp hiểu rồi! Ngài không cần thiếp...nhưng....xin ngài....Hãy cho thiếp được ở bên ngài, chỉ bên cạnh ngài thôi..."
"Tại sao?"
"Thiếp muốn ở bên ngài...dù ngài có thể không cần thiếp...nhưng xin ngài...hãy cho thiếp ở bên cạnh. Xin ngài, hãy nghĩ đến thiếp, dù chỉ 1 phút thôi cũng được"
Sesshoumaru không nói gì. Một sự im lặng lạnh lẽo...và Sara cũng im lặng chờ đợi. Anh chỉ nhìn lại, gật đầu khẽ. Có thể anh đã đồng ý... Lần đầu tiên, một cô gái eta được anh cho ở lại Cô khẽ mỉm cười. Cô vui mừng và sung sướng... có lẽ những tháng ngày sau sẽ rất khó khăn với cô vì mọi người nơi đây vốn không thích xã giao với eta. Các Geisha như phu nhân Izayoi thì là ngoại lệ "InuYasha đi đâu nữa rồi?" Kagome nhìn qua ngó lại, anh ta đã biến đi từ lúc nào
"Có lẽ anh ấy đến thao trường rồi" Shishikai nói
"Thao trường? Nơi đó..."
"Anh Sesshoumaru cũng đang ở đó! Chúng ta đến đó nhé"
Thao trường Hatshu. Trước đây Kagome từng nghe phụ thân nói đến nơi này. Đó là một khoảng đất trống, rộng rãi nằm ở khu đồi Hatshu, nơi giao nhau giữa Kyushu và Kawato. Nó cũng được biết như là nơi tập kiếm của những công tử, các samurai, daimyo và cả shogun nữa. Nhiều shogun có thế lực cũng thường lui đến đó cùng với phu nhân của họ. Nơi này không cấm nữ giới vào nhưng trước đây cô chưa từng tới.
Thao trường này lớn hơn Kagome nghĩ. Xe ngựa không thể đi vào nên cô và Shishikai xuống đi bộ. Băng qua 1 hành lang dài, hai bên là mái hiên dành cho khán giả. Trong thao trường, rất nhiều người đang đánh kiếm với nhau
"Kagome_san! Anh InuYasha kìa" Shishikai nói
InuYasha đang chuẩn bị đấu với 1 người đàn ông cao to lực lưỡng. Sesshoumaru thì ngồi gần đó uống trà, Sara đứng bên cạnh cùng 2 người võ sĩ theo sau bảo vệ. Sesshoumaru không có vẻ gì là thích cái trò đánh đấm vô bổ này.
InuYasha nhìn lên chỗ Kagome. 1 người buột chỏm tóc nhỏ đằng sau nói với cậu
"InuYasha_sama! Đó là phu nhân của cậu đúng không? Xinh đẹp quá, cậu thật có phước"
"Thôi đi Miroku. Cô ta làm tôi chịu không nổi đấy" InuYasha gạt đi
Kagome ngồi trên khán đài quan sát, nhìn sự việc đang diễn ra ở dưới
"Đáng ghét! Chắc chắn là nói xấu mình rồi! Đợi đấy, về nhà anh biết tay tôi"
Trận đấu bắt đầu
InuYasha rút ngang hông ra 1 thanh đoản kiếm. Còn người đàn ông kia sử dụng 1 thanh đại đao. Nhìn vũ khí có vẻ của InuYasha yếu thế hơn
"Sao anh ta không lấy vũ khí nào lớn hơn! Thanh kiếm nhỏ bé kia làm sao đấu lại?" Kagome hỏi
"Chị đừng lo. Đó là 1 thanh bảo kiếm của cha truyền lại cho chúng em. Đừng nhìn vẻ bề ngoài của nó" Shishikai cười. Sesshoumaru đang ngồi phía trước nghe hai người nói, bảo "Sức của tên ngốc đó mà không thắng nổi tên lính quèn kia thì nó không xứng là em trai ta đâu" Lại uống trà tiếp, an nhàn quá nhỉ
Quả thật, chỉ sau 1 đòn, thanh đại đao của người đàn ông kia gãy làm đôi. Người đó quỳ xuống xin thua.
"Hay thật" Kagome vẫn chưa hết bàng hoàng Lần này đến lượt 1 công tử của dòng họ khác. Dù dòng họ này không dính vào chuyện chính trị hay chiến tranh giành giựt lãnh địa nhưng họ cũng mạnh không kém InuTaishou của Kyushu. Nghe nói vị công tử này lui đến kỹ viện nhiều hơn là trường học, hiếm khi thấy hắn đến thao trường này. Hắn tên Hiten, đi theo hắn luôn có người em trai Manten
Hai đối thủ cúi đầu chào nhau rồi vào vị trí. Có vẻ đây là 1 đối thủ hơi khó nhai đối với InuYasha. Kagome và Shishikai bắt đầu lo lắng khi nhiều lần hắn suýt chém trúng InuYasha. Sesshoumaru vẫn ngồi đó không nói gì. Tuy nhiều lần InuYasha suýt dính đòn, Sesshoumaru có chút giật mình và khẽ nhướng mày nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.
"Đồ ngốc. Như vậy mà cũng không đỡ nổi. Có lẽ phải dạy ngươi nhiều hơn" Sesshoumaru nhủ thầm.
Kagome đang hồi hộp cho trận đấu thì ai đó từ phía sau gọi cô
"Kagome_chan. Là em sao?"
Cô thấy giọng nói này rất quen thuộc, cô quay mặt lại, thật không giấu được vẻ vui mừng
"Houjo_kun! Sao anh lại ở đây?"
Houjo là người bạn thời thơ ấu của Kagome, người mà cô luôn xem như anh ruột. Nhưng Houjo rất mến Kagome, cậu ta đến Kyushu này chẳng qua vì muốn học hỏi thêm theo lệnh của ngài Higurashi và để về cầu hôn cô.
"Em làm gì ở đây?" Houjo nắm tay Kagome, nhìn 1 cách nhẹ nhàng.
InuYasha đang đấu ở dưới, nhìn lên...
"Chết tiệt! Tên nào thế kia? Còn nắm tay nữa chứ" InuYasha nghĩ thầm. Cứ chú ý đến họ mà quên mất mình đang đấu với Hiten
Sesshoumaru liếc mắt thật nhanh lên chỗ Kagome rồi quay ngược lại InuYasha
"Đồ ngốc! Tập trung kìa" Sesshoumaru bỗng nói lớn để gọi tên ngốc đang tức tối tỉnh lại.
XOẠT
Một nhát lao đã trúng vai InuYasha. Tránh kịp nên vết thương không đến nỗi nào
"Đấu nhau mà nhìn đi chỗ khác là toi mạng đó" Hiten mỉm cười xảo trá. InuYasha tức tối, lao vào chém
Quay ngược trở lên Kagome
"Xin lỗi anh...Houjo!"
Houjo nắm chặt tay Kagome hơn "Em nói thế nghĩa là sao hả Kagome? Chuyện gì đã xảy ra?"
"Xin lỗi" Shishikai lấy bàn tay Houjo ra khỏi Kagome với vẻ bực bội "Tôi không cần biết anh là gì của Kagome_san, nhưng chị ấy là phu nhân của anh trai tôi, làm ơn tôn trọng lễ nghi này"
"Phu nhân? Kagome? Em thành thân lúc nào? Sao anh không biết gì cả"
InuYasha bị đánh văng Tetsugaiga, cậu vẫn chú ý tập trung đến Kagome ở phía trên. Hiten cười khoái trá "Mất kiếm rồi để coi ngươi làm sao"
Hắn cầm giáo lao tới InuYasha, cậu lấy bao kiếm đeo bên hông ra đỡ, Hiten ngạc nhiên
"Cái gì? Bao kiếm này..."
InuYasha phản công, cái bao kiếm đánh ngọn giáo bay đi và đồng thời làm xước bàn tay của Hiten. Thế là InuYasha đã thắng. Cậu lấy lại thanh kiếm, bỏ nó vào vỏ rồi hầm hầm đi lên trên
"Kagome, có phải chủ công ép gả em qua đây đúng không?"
"Houjo...em xin lỗi..."
Houjo nói "Không được! Anh phải ngăn cản cuộc hôn nhân này"
Anh ta định ngăn cản cái gì đây? Tất cả đã quá muộn, anh ta định ngăn cản ai? Cha cô, dòng họ Higurashi, hay là...
InuYasha bước lên với 1 bên vai ướt đẫm máu
"Xin lỗi đã cắt ngang! Nhưng có chuyện gì ở đây?" InuYasha nói giọng không được vui lắm
Kagome chạy đến bên InuYasha với vẻ mặt cực kì lo lắng "InuYasha! Anh bị thương rồi, có sao không?"
"Kagome?" Houjo ngạc nhiên
"Không cần cô quan tâm" InuYasha gạt ra
Cậu lại đến chắn trước mặt Kagome "Ngươi đừng có quá giới hạn! Đây không phải là cô gái độc thân đâu"
"Ngươi là InuYasha đây sao?"
"Đúng thì sao?"
"Kagome, hãy đợi anh. Chắc chắn anh sẽ ngăn cản chuyện này"
InuYasha phát cáu, cậu tự choàng tay qua Kagome "Đồ ngốc! Kagome là phu nhân của ta. Ngươi không làm gì được đâu"
Kagome giật mình. Sao anh ta lại phản ứng mạnh đến vậy? Có phần nói hơi quá nữa. Houjo với vẻ mặt tối sầm, nhìn vào cảnh tượng trước mắt "Kagome...em..."
""Houjo_kun..." Kagome chưa kịp nói hết câu. InuYasha đã kéo vai cô đi theo cậu ta "Mặc hắn, đi thôi Kagome"
Một hồi sau, chắc chắc là Houjo đã đi rồi "InuYasha, vết thương của anh..."
"Mặc kệ nó!"
Kagome nói "Anh đừng giận, nghe tôi giải thích đã"
"Miễn bàn! Không muốn nghe" InuYasha quay lưng lại như 1 đứa con nít
Kagome không thể nói gì thêm, nhưng rồi InuYasha lại hỏi
"Nè...thật ra là có chuyện gì vậy?"
Kagome nhẹ nhàng...
"InuYasha...."
"Hửm?"
"Anh nói cái gì thế đồ ngốc??Anh thiếu tin tưởng tôi như thế sao??"
Đáng sợ, InuYasha lùi về phía sau...
Kagome bỏ đi 1 nước, chỉ nói với Shishikai 1 câu
"Nhờ em băng bó vết thương cho hắn"
InuYasha nhìn theo....không hiểu tại sao Kagome lại nổi giận
Tiêu đề: Re: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Tiêu đề: Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Fanfic inuyasha PART 1 (sưu tầm) (chứ tui hông có đủ "trình" để viết :)) )
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự. * Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn. * Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề. Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.